GIỚI THIỆU TẬP THƠ “NHỚ RỪNG”

 

Năm 2024, Liên đoàn Bản đồ Địa chất miền Bắc tròn 65 xây dựng và trưởng thành. Trong 65 năm qua, Liên đoàn đã hoàn thành xuất sắc hơn 200 công trình thuộc các lĩnh vực đo vẽ địa chất, tìm kiếm, điều tra đánh giá khoáng sản; điều tra địa chất đô thị, địa chất thủy văn, địa chất môi trường, tai biến địa chất và các đề tài, chuyên đề nghiên cứu chuyên sâu...

Với những thành tích xây dựng và trưởng thành, 65 năm qua Liên đoàn đã vinh dự được Đảng và Nhà nước ghi nhận, trao tặng nhiều phần thưởng cao quý.

Con người là yếu tố quyết định làm nên lịch sử vẻ vang của Liên đoàn. Trong suốt hành trình dài 65 năm qua, các thế hệ Người Địa chất bản đồ luôn đoàn kết, vượt qua mọi khó khăn, gian khổ, làm việc hết mình, phấn đấu hoàn thành toàn diện mọi nhiệm vụ, có nhiều phát hiện mới có giá trị về địa chất, khoáng sản và các tài nguyên địa chất khác. Trong cuộc sống, họ là những con người khiêm tốn, giản dị, chân thành, gần gũi, yêu đời, có đời sống tinh thần phong phú, lành mạnh và có tâm hồn lãng mạn. Nhiều nhà địa chất đã tìm thấy ý thơ trong công việc chuyên môn tưởng như khô khan, nhàm chán. Chính vì thế, ngoài những công trình khoa học có giá trị to lớn cống hiến cho đất nước, các nhà Địa chất bản đồ còn có nhiều bài thơ hay dâng tặng cho đời. Trong đó, phải kể đến các tập thơ của nhiều tác giả là cán bộ, công nhân viên Liên đoàn; đó là tập thơ “Đá Đỏ” (NXB Hội nhà văn năm 2009), tập thơ “Mơ Hoàng Liên Sơn, Mơ Ngũ Hành Sơn” (Hội Địa chất Như Quỳnh in năm 2014) và còn nhiều tập thơ do các tác giả đăng riêng.

Để kỷ niệm 65 năm ngày thành lập Liên đoàn Bản đồ Địa chất miền Bắc, 25 năm thành lập Hội Địa chất Như Quỳnh, tập thể tác giả tuyển chọn và được phép xuất bản tập thơ NHỚ RỪNG. “Nhớ rừng” với 132 bài thơ, 02 bài hát của 28 tác giả tuy còn đôi phần chưa hẳn là thơ song là tình cảm, tiếng lòng của những người Địa chất Bản đồ. Chúng tôi trân trọng giới thiệu với bạn đọc tập thơ NHỚ RỪNG.

Dưới đây một vài bài thơ trong “Nhớ rừng”.

  

 NGƯỜI ĐỊA CHẤT BẢN ĐỒ

                          Phạm Văn Mẫn

 

Anh em chúng tôi Địa chất Bản đồ,

Không có họ hàng, đến từ trăm ngả.

Suốt cả cuộc đời chung chia vất vả

Mang nặng nghĩa tình như thể anh em.

Kể từ ra đời đã sáu mươi năm

Ba lô trên vai trèo đèo lội suối.

Không có đường mòn lấy dao mở lối,

Nắng núi, mưa rừng, giá buốt, vắt sên…

Chẳng dãy núi nào chúng tôi không lên;

Chẳng con suối nào chúng tôi không lội;

Không có nơi nào chúng tôi chưa tới.

Đường lộ trình dài gấp mấy lên trăng.

Kể chẳng hết đâu vạn nỗi khó khăn,

Ăn uống thất thường, có khi chịu đói;

Nhiều khi cơm muối, vài ngọn rau rừng;

Gặp bản ngủ sàn, xa dân ngủ suối.

Suốt sáu tháng trời lúc nào cũng vội,

Mùa đông rét về biền biệt vợ con.

Ngày đi lộ trình làm bạn núi non,

Đêm giá lạnh nhớ về nơi xa vắng…

Những người vợ hiền hy sinh thầm lặng,

Dằng dặc chờ chồng ai cũng Vọng phu.

Sáu mươi năm trời dãi nắng dầm mưa

Ghi nghìn dấu son trên mình Tổ quốc.

Canh cánh bên lòng bao đêm thao thức

Còn những nơi nào quặng chưa tìm ra(?)

Và những địa tầng, kiến tạo, magma

Giải mã thông tin cội nguồn đất nước.

Người Bản đồ sống nghĩa tình sau trước

Tắt lửa tối đèn, vui buồn có nhau,

Như khi lộ trình ngủ lại rừng sâu

Rét buốt chung chăn, chia nhau điếu thuốc...

Cứ người Bản Đồ là thành thân thuộc

Dù có xa rồi kẻ Bắc, người Nam.

Chìm nổi ba đào suốt bấy nhiêu năm

Vất vả đã nhiều, vinh quang cũng lắm

“Địa chất Bản Đồ” hy sinh thầm lặng

Cho đất nước mình xanh mãi mùa xuân.

 

 

       

 MÙA THỰC ĐỊA

                    Nguyễn Kim Trọng

 

Bỏ lại sau lưng thành phố… và em

Đến với núi, cùng khát khao nỗi nhớ

Vách lán che dưới tán rừng tạm bợ

Đêm nằm nghe mang tác bạn, thêm buồn

 

Cây đong đưa lấp ló ánh trăng suông

Nhái rỉ rả rủ bạn tình xuống suối

Phố lên đèn tầm này em rong ruổi

Giờ tan ca theo lối cũ đi về.

 

Em yêu ơi…! ráng giữ trọn lời thề

Mùa thực địa anh vẫn còn dang dở

Xa phố phường thổn thức bao nỗi nhớ

Vách đá treo, vỉa quặng nhú… tâm tình.

 

Ngày mai đây thức dậy đón bình minh

Chân bì bõm tiếp lộ trình suối vắng

Nhành thủy tiên vàng tươi cười khoe nắng

Giống mắt em lúng liếng buổi ban đầu.

 

Đợi anh về, em nhé… chẳng lâu đâu

Tuyến hào mới vừa đào xong quá nửa

Trời Tây Nguyên nóng nung như hơ lửa

Áo đẫm mồ hôi, khô ướt mấy lần.

 

Yêu Địa chất xin đừng nỡ phân vân

Kẻ non ngàn người phồn hoa phố thị

Thiên hạ ồn ào kiếm tiền bạc tỷ

Anh chả có chi, ngoài vết lộ ven đường.

 

Chốn rừng sâu gửi phố nỗi nhớ thương

Hẹn gặp lại khi phượng hồng thay áo

Tình Địa chất giống vần thơ khờ khạo

Mộc mạc đơn sơ như những nhánh lan rừng.

Hỗ trợ trực tuyến